Cộng Đoàn Công Giáo Việt Nam
AARHUS - ĐAN MẠCH
Thành kính chào đón quý cha, quý tu sĩ,
và quý ông bà cùng anh chị em.
Mẹ là người diễm phúc, vì Mẹ đã tin (Lc 1,45).
XIX Công Việc Một Tu Sĩ
Tinh thần tu sĩ
Đời sống một tu sĩ tốt, phải được tô điểm bằng mọi nhân đức, sao cho tinh thần bên trong, ăn nhịp được với điệu bộ bên ngoài.
Đã hẳn bên trong phải trọn hảo hơn bên ngoài nhiều mới hợp lý, vì Chúa hằng nhìn xét ta luôn và dầu ở đâu, ta cũng phải tận tình kính cẩn. Nhất là khi tới trước mặt Chúa, ta phải trong sạch như Thiên thần.
Hằng ngày ta phải quyết tâm lại và cố gắng sống cho sốt sắng như những ngày ta mới trở lại.
Ta phải thưa Chúa : “Lạy Thiên Chúa, Chúa của con, xin giúp con giữ điều quyết định và vững tâm phụng thờ Chúa; xin giúp con bắt đầu làm việc hẳn hoi từ hôm nay, vì công việc từ đây về trước đều không có gì đáng kể.”
Quyết tâm và thực hành
Ta tiến bộ nhiều hay ít là tùy ở điều ta quyết định, và càng muốn tiến bộ nhiều càng phải thận trọng nhiều.
Người quyết tâm làm nghiêm túc đôi khi còn sa sẩy, thì người ít quyết tâm hay quyết tâm sơ sài, sẽ sa sẩy đến đâu !
Có nhiều cách bỏ điều quyết tâm. Mà đã bỏ việc phải làm, dầu là việc nhỏ mấy cũng không thể không có hại.
Người công chính quyết tâm theo ơn Chúa hơn là theo cái khôn của mình và mưu tính việc gì, họ cũng tin tưởng nơi Chúa.
Vì “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” (Prov. 16) và “người đâu tự tìm lối phải đi” (Jer. 10, 23).
Việc thiêng liêng
Nếu vì lý do đạo đức hay vì mưu ích cho người khác mà đôi khi phải bỏ việc làm hằng ngày : việc đó sau bổ khuyết lại không khó lắm.
Nhưng nếu vì nhàm chán hay vì biếng lười mà bỏ : đó là một thiếu sót lớn và không thể không có hại.
Ta hãy làm hết sức ta : dầu vậy ta cũng chưa chắc khỏi sa sẩy trong nhiều lỗi lầm.
Vậy lúc nào cũng nên quyết tâm một điều rõ rệt : nhất là quyết tâm sửa những thiếu sót nào có hại cho đường tiến đức của ta hơn cả.
Ta cũng phải xem xét và chỉnh đốn cả trong lẫn ngoài, vì cả hai cùng liên quan đến việc tiến bộ tinh thần của ta.
Xét mình
Không thể hồi tâm luôn được, ít ra con hãy hồi tâm từng lúc : mỗi ngày một lần; tốt hơn : sáng và chiều.
Sáng dậy hãy quyết tâm, chiều đến xét lại cách sinh hoạt trong ngày : con đã nói làm và tưởng nghĩ những gì ? Biết đâu có lần con đã làm phiền đến Chúa và tha nhân.
Hãy tự võ trang cho ra vẻ một chiến sĩ dũng cảm chiến đấu với mưu chước của ác thần.
Hãy chế ngự tính mê ăn : và con sẽ dễ dàng chặn được các đòi hỏi khác của nhục dục.
Đừng bao giờ ở không, hãy đọc, viết, cầu nguyện suy gẫm hay làm một việc gì hữu ích cho mọi người.
Riêng về công việc chân tay cần suy xét đắn đo nhiều, vì không phải mọi người cùng làm việc như nhau.
Tổ chức đời sống tư
Việc nào không phải là việc chung, không nên để lộ ra ngoài. Việc riêng cứ làm kín đáo, chắc chắn là hơn.
Hãy lưu ý đừng biếng lười trong việc chung mà chăm chú trong công việc riêng.
Tuy nhiên, sau khi hoàn tất và trung tín được việc chung, còn giờ con có thể dùng làm việc riêng tùy theo lòng sốt sắng.
Không phải mọi người cùng làm một việc như nhau : có việc hợp cho người này có việc hợp cho người khác hơn.
Công việc cũng nên phân theo thời giờ : việc này làm trong ngày lễ hợp hơn, việc khác chỉ hợp với ngày thường.
Việc này cần cho ta khi phải cám dỗ, việc khác lúc bình an, thư thái.
Việc này hợp cho ta lúc sầu muộn, việc khác lúc được ơn Chúa ủi an.
Gặp ngày lễ trọng, ta nên làm các việc đạo đức và xin các Thánh cầu giúp ta sốt sắng hơn.
Ta hãy quyết tâm sống từ lễ này đến lễ khác như thể ta sắp lìa khỏi thế tục để tới ngày Đại lễ bất diệt.
Vậy trong những ngày đó, ta phải dọn mình cẩn thận, sống thánh thiện hơn, giữ luật chu đáo hơn, như thể là ta sắp đi lĩnh phần thưởng Chúa ban cho công việc ta làm.
Nếu Chúa chưa ban thưởng, ta hãy nhận là tại ta chưa dọn mình đủ, ta chưa đáng được vinh dự lớn lao. Chúa sẽ ban cho ta trong thời hạn đã định.
Trong khi chờ đợi ta hãy cố sửa soạn sẵn sàng.
Thánh Luca viết : “Phúc cho người tôi tớ nào Chúa gặp đang thức lúc Ngài đến. Ta bảo thực : Ngài sẽ đặt người đó làm quản lý tất cả tài sản của Ngài”. (Lc. 12, 43-44).
SUY NIỆM
Đời sống con người trên mặt đất là một cuộc chiến không ngừng với ma quỉ, với thế tục, với chính mình.
Có người ẩn mình trong viện tu, có người sống giữa thế trần... nhưng dầu ở đâu, phần thắng lợi bao giờ cũng dành cho ai biết cẩn trọng.
Chỉ ai quen trầm tĩnh, yêu vắng lặng, biết giữ lời nói, tư tưởng, cảm tình, trung tín làm các việc tầm thường, người đó mới tránh được cám dỗ và đáng ơn trời giúp.
“Ai khinh điều nhỏ, dần dà sẽ coi thường điều lớn”, lời Đức Chúa Thánh Thần.
Lạy Chúa, xin giúp con nhận định rõ chân giá trị của việc làm vì nghĩa vụ và việc theo ý riêng : việc nghĩa vụ chính là những sinh tố cốt yếu để dinh dưỡng tinh thần, còn việc riêng chỉ là của nuôi phụ để thêm hứng khởi và phấn đấu.
Lạy Chúa, con đã mệt vì những ước muốn suông, những nghĩ mà không làm, những hứa mà không giữ. Xin Chúa giúp con đạt được ước muốn và thực hiện được ý nghĩ về nhân đức.
XX Tìm Thanh Vắng Và Thầm Lặng.
Tinh thần khuất tịch
Con hãy tìm giờ rảnh để lo việc riêng và hãy suy đến ơn Chúa luôn.
Hãy bỏ những truyện tò mò, hãy chuộng đọc những sách có sức xúc động tâm hồn hơn những sách chỉ làm bận trí óc.
Hãy bớt những câu nói dư thừa, những cuộc ngao du vô ích, hãy bịt tai trước những tin tức và dư luận, như thế bạn sẽ không thiếu giờ rảnh để suy gẫm hẳn hoi.
Các bậc đại thánh cũng đã hết sức tránh truyện vãn với đời và chỉ ưa phụng thờ Chúa trong thinh lặng.
Thầm lặng với Chúa
Cổ nhân nói : "Không lần nào từ đám đông trở về mà tôi không thấy mình sút kém” (Seneca. Ep.7). Cái đó ta cũng thường tự nghiệm mỗi khi trò chuyện lâu với chúng bạn.
Thinh lặng dù sao cũng dễ hơn nói mà không quá lời.
Ẩn khuất trong nhà, thế nào cũng dễ hơn ra ngoài mà giữ được trang nghiêm.
Ai muốn sống một đời sống nội tâm và tinh thần, phải theo gương Chúa Giêsu, tránh xa nơi đông người.
Không ưa trầm tĩnh, chả dễ vững tâm khi phải tiếp xúc với đời
Ngại nín lặng, khó nói nghiêm chỉnh.
Không vui lòng tùng phục, khó thực thi được vụ lớn.
Không biết vâng lời đừng hòng chỉ huy.
Bảo đảm của thánh nhân
Chả ai nếm được sảng khoái vững chắc bằng người có lương tâm tốt.
Nhưng các Thánh càng vững chắc, càng kính sợ Chúa. Và dầu nổi tiếng nhân đức và giầu ơn sủng, các Ngài không kém tự hạ và cẩn trọng trong sinh hoạt.
Kẻ tội lỗi vì kiêu ngạo mà tưởng mình vững chắc và phô trương, nhưng đó chỉ là lừa quần chúng.
Đừng tự cho mình là vững chắc ở đời này, con ạ ! Dầu cho con được tiếng là một thầy dòng tốt hay ẩn sĩ đạo hạnh.
Sức phá hoại an bình
Thường những ai được đời cho là đại thánh, thường dễ tự phụ. Như vậy thật là nguy !
Với những người đó đôi khi phải cám dỗ, hay phải cám dỗ luôn, là có lợi, vì không thấy mình vững chắc mà sinh tự phụ : và đi tìm yên ủi bên ngoài một cách điên dại.
Đừng tìm vui thú chóng qua, đừng bận tâm vì thế tục, lương tâm bạn sẽ được trong sạch.
Gạt bỏ những lo toan vô ích để chỉ nghĩ đến Chúa, tin tưởng vào Chúa, bạn sẽ bình an và thư thái nhiều !
Sám hối
Chẳng ai đáng Chúa an ủi, nếu không biết thành tâm sám hối.
Muốn được ơn sám hối, sám hối thật lòng, hãy vào nơi thanh vắng, xa mọi tiếng ồn ào thế tục như lời Thánh Kinh : “Dầu khi nằm ngủ, bạn cũng hãy luôn giục lòng thống hối” (Ps. 5, 51).
Trong phòng riêng, bạn sẽ tìm thấy điều đã mất khi ở ngoài.
Phòng riêng êm dịu cho những ai biết ở luôn trong đó, nhưng phải có trật tự, sạch sẽ và giữ thinh lặng để khỏi buồn chán.
Nếu khi mới nhập tu, bạn biết yêu quí và canh giữ nó, nó sẽ trở nên bạn thân và là nguồn yên ủi êm dịu nhất của bạn.
Lợi ích của thầm lặng
Chính trong thầm lặng và yên hàn mà linh hồn đạo đức tiến bộ nhiều, vì trong đó họ tìm ra được những bí quyết tàng ẩn của Thánh Kinh.
Trong đó họ gặp được những suối nước mắt : họ tắm gội suốt đêm trong đó và càng sống xa tiếng ồn ào của thế tục họ càng mật thiết với Chúa Tạo thành.
Ai chia tay với bạn bè thân thích, Chúa và các Thiên thần sẽ đến ngay.
Thà ẩn một nơi mà chuyên lo phần rỗi, còn hơn làm được phép lạ mà lãng quên chính mình.
Thực đáng khen những tu sĩ ít khi ra ngoài, tránh con mắt người đời và cũng không muốn nhìn đến họ.
Vui qua, sầu tới
Tại sao phải nhìn những điều bạn không được phép nhìn ?
Đời mau qua và những tham vọng của đời cũng mau qua. (Ga. 2, 17).
Tình dục xui ta đi đây đi đó. Nhưng lúc trở về ta mang theo được gì ? Phải không, một gánh nặng cho lương tri và bối rối cho tâm hồn ?
Đi vui, về buồn; vui chiều hôm trước, buồn sáng hôm sau.
Vui của nhục dục đều như thế : đón nhận nó thì dễ chịu, nhưng rốt cục, chính nó lại làm tổn thương và sát hại ta.
Ở nơi khác có gì mà ta không có ở nơi nhà ?
Trước mặt con cũng có trời, có đất, có mọi chất lượng. Của đời hết thảy không do những cái đó cấu thành sao ?
Bình an thực
Khắp gầm trời này, bạn có thấy đâu được bền bỉ vững chắc lâu không ?
Có khi bạn tưởng sẽ được hoàn toàn thỏa mãn, nhưng... điều thỏa mãn ấy không bao giờ bạn đạt được.
Giả sử bạn nhìn được tất cả sự vật hiện hữu : nhưng rồi có ích gì ?
Hãy ngước mắt lên trời nhìn vào Chúa và xin Người thứ tha mọi tội lỗi và sơ suất cho bạn.
Của đời hãy để cho đời, bạn hãy chuyên lo những điều Chúa răn dạy.
Hãy đóng kín cửa phòng lại và mời Chúa Giêsu chí ái đến ở với bạn.
Hãy ở lại với Chúa trong phòng, vì bạn không tìm đâu được yên hàn hơn.
Đừng ra ngoài, cũng đừng mỏng tai nghe tiếng nhộn nhịp của đời, bạn sẽ bảo toàn bình an thật cho tâm hồn.
Lúc nào con mong nghe tin tức, lúc ấy lòng con sẽ xao xuyến.
SUY NIỆM
Thinh lặng bên ngoài chưa đủ làm cho tâm hồn được yên tĩnh, cần phải thanh vắng bên trong nữa. Cốt yếu là tinh thần trầm mặc và suy gẫm.
Một tâm hồn xa vui thú giác quan, bưng tai trước ồn ào của thế tục, sẽ gặp được thỏa mãn thanh tao trong Chúa!
Trong thanh vắng, họ sống động, họ hô hấp tình yêu Chúa Kitô. Họ quên tất cả để chỉ nhớ một mình Chúa. Họ nức nở với Chúa vì bao lỗi lầm.
Giả thử có nghĩa vụ phải ở giữa tiếng ồn ào của thế tục, họ lại thiết lập khu thanh vắng trong lòng họ, họ sẽ được thỏa mãn điều ước mong.
Lạy Chúa, bao giờ con mới biết sống thinh lặng và yêu thanh vắng, chuyên cần nguyện gẫm ?
Con phàn nàn vì đã nói quá nhiều về tạo vật và làm quá ít cho Chúa ! Lạy Chúa hãy đến, Chúa duy nhất, lòng con kính mến, trung tâm điểm và đối tượng của lòng con ! Hãy đến cho lòng con được hưởng tôn nhan Chúa. Hãy đến để nói với lòng con và chỉ bảo con điều Chúa muốn.
Bao giờ màn che thời gian mới hạ xuống, để con xem thấy điều con xin ? Bao giờ con mới gặp được điều con đang tìm ? Bao giờ mới tới được Đấng con yêu mến ? Lạy Chúa !
XXI Lòng Thống Hối
Thực trạng con người
Muốn tiến đức, bạn hãy giữ lòng kính sợ Chúa và đừng tự do phóng túng quá !
Hãy bắt ngũ quan vào kỷ luật và đừng liều tìm những thú vui điên rồ.
Hãy thực tâm sám hối, rồi bạn sẽ vãn hồi được ơn sốt sắng.
Sám hối xây dựng lại những điều mà phóng đãng làm đổ nát.
Một người sống ở đời, suy mình đang bị lưu lạc và hồn mình đang mắc ngàn vạn cái hiểm nguy mà cứ vui tít đi được, kể cũng lạ thật.
Cần phải thống hối
Tính nhẹ dạ, tật lười sửa khuyết điểm đã làm cho chúng ta không cảm được những đau khổ của linh hồn và thường khi lại cười một cách vô nghĩa trong lúc đáng lý ta phải khóc.
Chỉ có tự do thật, chỉ có bình an vững chắc, khi nào ta biết kính sợ Chúa và có lương tâm thẳng thắn.
Phúc lớn cho người biết khước từ những gì có thể làm cho mình chia trí và biết hồi tâm thống hối.
Phúc lớn cho người biết trừ khử những gì có thể làm bẩn lương tâm.
Hãy chiến đấu cho hùng dũng : một tập quán xấu chỉ có thể thắng dẹp bằng một tập quán tốt.
Nếu bạn đừng pha mình vào việc người khác, người ta cũng sẽ để mặc bạn yên hàn mà làm điều bạn phải làm.
Ơn Chúa an ủi
Đừng tranh việc người khác, cũng đừng bận tâm đến việc thuộc phạm vi Bề trên.
Hãy mở to mắt nhìn thẳng vào mình trước và hãy tự răn mình trước khi sửa vẽ chúng bạn.
Không được lòng người ta cũng đừng buồn. Hãy buồn vì bạn đã không sống hẳn hoi, đã không thận trọng xứng đáng một tôi trung của Chúa, một tu sĩ đạo hạnh.
Không hưởng được nhiều an ủi ở đời, nhất là những yên ủi giác quan, thì lại có lợi và làm cho đời ta vững chắc hơn.
Còn ơn Chúa yên ủi mà ta không được, hoặc được ít là lỗi tại ta. Vì ta đã không thực tâm thống hối và đã không loại trừ những yên ủi ngoại lai vô ích.
Đau đớn vì tội
Bạn nên biết, bạn không đáng Chúa an ủi, trái lại chỉ đáng chịu đau khổ ?
Toàn thể vũ trụ trở nên nặng nề, đắng cay cho những ai có lòng thống hối thật. Người công chính lúc nào cũng thấy có đủ lý do để khóc.
Dầu xét mình hay xét việc người, ta nhận thấy rõ : trên đời không ai thoát đau khổ.
Và càng suy cho thấu, càng đau đớn nhiều.
Lý do xác đáng làm ta buồn tủi và thống hối chính là tội và thói hư của ta. Nó trói buộc ta chặt đến nỗi ta khó nhắc lòng lên suy những sự trên trời.
Gẫm suy sự chết
Nếu con năng suy đến sự chết hơn là nghĩ đến sống lâu, chắc con sẽ được sốt sắng sửa sai.
Nếu con suy cho thấu những khổ đau nơi Hỏa ngục và Luyện hình, con sẽ vui lòng chịu đau khổ cũng như vất vả và không sợ gì là khắt khe nữa.
Nhưng vì những chân lý đó chưa thấu nhập được tâm hồn ta và ta còn ưa chuộng những gì mơn trớn giác quan, nên ta còn lạnh nhạt và biếng lười.
Xin ơn thống hối
Thường tại tinh thần ta bạc nhược mà xác ta dễ phàn nàn về những gì không đâu.
Hãy khiêm nhượng, xin Chúa ban cho ta tinh thần thống hối, và cùng Thánh Tiên tri thưa với Chúa :“Lạy Chúa, xin cho con ăn no bánh khóc lóc và cho con uống nước mắt con” (79, 6).
SUY NIỆM
Gặp đau khổ mà không phàn nàn, trái lại biết vui chịu, tự hạ trước mặt Chúa và xin ơn Chúa giúp đỡ : chính cảm tưởng khiêm tốn và sự thành tín ấy là tinh thần thống hối mà tác giả vừa nói.
Phải, vui thế nào được, ở đời đầy đau khổ, đầy tội lỗi và thân phận lưu vong ! Quả thánh Augustin rất có lý khi nói : “Người giáo hữu thực đau khổ khi sống, chỉ chết mới hy vọng hết tội lỗi và được tùng phục Chúa trọn đời”.
Lạy Chúa, xin cho lòng con xa vật chất mà kết thân với Chúa. Không còn gì sung sướng cho con hơn là được yêu mến Chúa, làm và chịu khổ vì Chúa, làm vui lòng Chúa ở đời này và đời sau được vui thỏa trong tình yêu bất diệt.
XXII Những Đau Khổ Ở Đời.
Những thử thách
Dầu ở đâu, dầu quay hướng nào, bạn cũng vẫn thấy khổ, bao lâu bạn không biết hướng nhìn về Chúa.
Sao bạn lại bối rối khi sự vật xảy đến không hợp sở thích và nguyện vọng của bạn ?
Nào ai được thỏa mãn mọi điều ước mong ? Không phải tôi, không phải bạn, không ai trên khắp gian trần này.
Ở đời, làm gì có ai, dầu là đế vương, dầu là Giáo Hoàng mà thoát được mọi đau khổ, trái ý.
Thế ai là người sướng nhất ? Hẳn chỉ có người chịu đựng được đôi chút vì Chúa.
Ta thường nghe bọn tầm thường, người nông cạn nói : con người ấy sướng thật : Phú quý có, vinh quang có, thế lực có ! Làm ăn lên như diều !
Cứ đem sánh với của trên trời, bạn sẽ thấy của thế tục chỉ là hư vô. Nó không vững gì, lại hay sinh lụy vì có ai được của mà khỏi lo lắng, sợ sệt bao giờ đâu.
Hạnh phúc con người không hệ ở lắm tiền nhiều của : miễn sao đủ dùng là tốt rồi.
Nhu cầu khắt khe
Sống trên đời : đây thực là một cái khổ lớn.
Ai muốn sống theo tinh thần, càng thấy đời sống hiện tại là cay đắng, vì họ cảm thấu, họ nhìn thấy rõ những khuyết điểm và tình trạng hư tệ của nhân loại.
Ăn, uống, thức, ngủ, nghỉ và nô lệ cho mọi thứ nhu cầu của thân xác : tất cả những điều đó là phiền toái, là khổ cho người đạo đức, vì họ mong đừng phải phiền lụy gì đến thân xác và được thoát ly mọi xiềng xích của tội lỗi.
Thật những nhu cầu thân xác rất phiền lụy cho người sống nội tâm ở đời hiện tại.
Vì thế, Thánh Tiên tri khẩn nài Chúa giải thoát mình: “Lạy Chúa, Ngài nói xin cứu con khỏi những nhu cầu của con” (Ps. 24, 17).
Nhưng khốn cho những ai không nhìn thấy cái đau khổ của mình !
Càng khổ hơn những ai tha thiết với cuộc sống khốn nạn và hư tệ này !
Vì còn có những người thèm khát nó, đến nỗi dầu phải lao lực, dầu đi ăn xin cũng chưa vị tất đủ ăn, thế mà giá được sống mãi trên đời, họ sẽ không thiết gì nước Thiên đàng.
Ôi ! Những tâm hồn điên dại và thất trung chừng nào ! Họ đã táng tận linh hồn trong vật chất, đến nỗi chỉ ưa thích những gì là nhục thể !
Nhưng giờ chết đến, những người đáng thương đó sẽ cảm thấy một cách đau đớn sự hèn kém, sự hư vô của những điều họ yêu chuộng.
Các thánh nhân và các bạn thiết của Chúa Kitô kinh tởm những mơn trớn nhục thể, khinh thường xa hoa trước mắt người đời. Tất cả hy vọng, tất cả ước nguyện của các Ngài đều hướng về vinh phúc muôn đời.
Tất cả ước muốn của các Ngài bay theo những kho tàng bất diệt và vô hình, lòng các Ngài không bị vật chất lôi kéo theo hướng thế tục.
Đau khổ vì chiến đấu
Đừng thất vọng trong đường tiến đức con ạ ! Thì giờ hãy còn đủ.
Sao còn chần chừ chưa thi hành quyết định ?
Đứng lên ! Hãy bắt đầu từ giờ phút này và tự niệm : “Đây, lúc phải hành động; đây, lúc phải chiến đấu; đây, lúc thuận tiện để tu chỉnh”.
Lúc nào con gặp đau khổ và rủi ro, chính đó là lúc để lập công.
“Con phải qua lửa, qua nước, trước khi vào nơi mát mẻ” (Ps. 65, 12)
Không gắng sức, con không thắng nổi tật xấu đâu.
Bao lâu còn mang thân xác yếu mềm này, ta không thể thoát khỏi sầu tủi và đau khổ được.
Sống mà không phải đau khổ, ta lấy làm dễ chịu lắm, tội lỗi làm nhơ nhớp đời ta, đồng thời cũng làm mất cả hạnh phúc thực đời sau.
Vì thế ta cần phải nhẫn nại và trông đợi ở lượng đại từ bi Chúa : “Cho đến khi giai đoạn tội lỗi qua đi và cái sống sẽ tiêu diệt cái chết trong ta”. (II Cor. 5, 4).
Tính bất ổn
Ôi ! Con người mỏng giòn quá đến nỗi lúc nào cũng nghiêng chiều thói xấu !
Hôm nay bạn xưng tội, rồi mai lại tái phạm ngay những tội vừa mới xưng.
Giờ nầy bạn quyết tâm phòng ngừa, giờ sau bạn lại làm như thể không quyết định gì.
Như vậy, đứng trước tình trạng bất ổn, bất nhẫn ấy ta đã quá đủ lý do để tự hạ và đừng nghĩ hay, nghĩ tốt về mình.
Vì lười biếng, ta có thể mất trong giây lát điều nhờ ơn Chúa ta đã dày công tìm tòi mới được.
Nếu nhát gan, rốt cuộc ta sẽ còn gì ?
Khổ cho ta, nếu ta muốn được an nghỉ như thể đã được bình an vững chắc, giữa lúc đời sống ta không có mảy may gì là thánh thiện thật !
Vì thế ta cần được huấn luyện lại trong đường tu đức như một người mới nhập ngũ, có thế mới trông ta cải tính đổi nết và tiến bộ trong đường đức hạnh.
SUY NIỆM
Vinh hạnh và công phúc, người biết tìm và gặp được Trái tim Chúa để dốc đổ tất cả đau khổ vào đó.
Hạnh phúc người hiểu và cảm nghiệm được rằng hạnh phúc thật, thiên đàng dưới đất là được đau khổ vì Chúa, đau tất cả những cái đau của đời, cái nhỏ cũng như cái lớn nhất.
Thương hại những ai phủ nhận hay yêu thích cái khổ của trần tục và không khát vọng một hạnh phúc bất diệt. Thánh Grêgôriô gọi thế là yêu cái đói, cái khổ mà không thiết cái no, cái sướng.
Lạy Chúa Giêsu ! Xin giúp con biết và mưu tìm hạnh phúc thật. Xin dạy con vững tâm chiến đấu với tình dục, với tự ái với chính mình con. Xin cho con biết vui chịu cho nhẫn nhục tất cả những thống khổ của đời để đáng dự phần vinh hiển cùng Chúa trên nước trời.