Cộng Đoàn Công Giáo Việt Nam
AARHUS - ĐAN MẠCH
Thành kính chào đón quý cha, quý tu sĩ,
và quý ông bà cùng anh chị em.
Mẹ là người diễm phúc, vì Mẹ đã tin (Lc 1,45).
XXIII Sự Chết.
Sẵn sàng luôn
Con chả còn sống bao lâu nữa : hãy xem mình đã sẵn sàng chưa ?
Con người hôm nay còn sống, mai đã biến mất.
Họ chết đi khuất mắt để rồi cũng phai lạt khỏi trí lòng.
Điên dại, cứng cỏi thay lòng người ! Chỉ biết nghĩ đến hiện tại mà không biết dự phòng tương lai !
Trong mọi hành động, mọi ý nghĩ, bạn hãy xử như thể con sẽ chết hôm nay.
Nếu lương tâm con trong trắng, con sẽ không sợ chết.
Thà tránh tội còn hơn trốn cái chết.
Hôm nay con chưa sẵn sàng, đến mai con sẵn sàng thế nào được ?
Mà ngày mai có gì là chắc; con có chắc con sẽ sống đến mai không ?
Sống lâu mà ít sửa mình, thì hỏi có ích chi ?
Trời ! Sống lâu vị tất đã giúp được ta đền bù, mà thường chỉ tăng thêm lỗi lầm !
Giá ta chỉ sống nghiêm chỉnh được ít là lấy một ngày chả hay lắm à ?
Nhiều người chỉ tính năm tháng đã trở lại, nhưng năm tháng đã giúp họ tu chỉnh ít quá !
Nếu chết là đáng sợ, biết đâu sống lâu lại không nguy hiểm hơn ?
Hạnh phúc cho người luôn nghĩ đến giờ chết và ngày ngày chuẩn bị sẵn sàng.
Đôi khi gặp người chết, con hãy nghĩ một ngày nào đó con cũng sẽ đi lối ấy.
Sáng thức dậy, con nên nghĩ con sẽ không sống đến sáng mai.
Hãy sẵn sàng luôn : Hãy sống thế nào để giờ chết không đến lúc con chưa sẵn sàng.
Nhiều người chết bất ưng không ngờ, “vì Con Người đến lúc không ai ngờ” (Lc. 12, 40)
Sống sao chết vậy
Giờ chết điểm, con sẽ bắt đầu xét đoán khác hẳn về đời sống dĩ vãng và sẽ hối hận hết chỗ nói, vì đã quá biếng lười và nhát gan.
Cố gắng có ngay lúc này điều mình muốn có khi hấp hối, mới là hạnh phúc và khôn ngoan.
Điều làm cho ta hy vọng sẽ được chết lành là ta đã hoàn toàn coi khinh thế tục, ước ao nồng nhiệt tiến đức, tôn trọng kỷ luật, thống hối đền bù, vâng lời mau mắn, hy sinh xả kỷ và nhẫn nhục chịu đựng tất cả những phản trắc vì lòng mến Chúa Kitô.
Con có thể làm được nhiều việc lành lúc còn khỏe. Khi lâm bệnh, chả biết có làm được gì không !
Chả mấy người chịu bệnh mà khá hơn cũng như chả mấy người thích ngao du mà nên thánh.
Đừng tin tưởng ở bạn bè, thân thuộc. Cũng đừng giãn việc phần rỗi lại lâu, vì người đời quên con chóng hơn con tưởng.
Thà tự liệu kỹ lưỡng cho mình ngay lúc này và sắm sẵn lấy đôi việc phúc thiện, còn hơn trông vào người khác giúp đỡ.
Nếu giờ đây con không tự liệu cho mình mai ngày lấy ai lo cho con ?
Giờ phút hiện tại là giờ phút vô giá : “Đây giờ cứu rỗi, đây thời cơ thuận tiện”.
Nhưng, ngán chưa ! Con đã không biết lợi dụng để lập công đáng thưởng !
Sẽ có lúc con chỉ ao ước được một ngày, một giờ để sám hối mà vị tất đã được !
Này, con thân yêu ! Nếu ngay từ lúc này con biết luôn luôn lo sợ và đề phòng cái chết, thì còn cái nguy, cái sợ nào con không thoát được ?
Con hãy cố gắng từ phút này sống tử tế, để giờ chết đến con chỉ vui mà không phải sợ.
Ngay từ lúc này, con hãy tập chết cho thế tục, để lúc đó con bắt đầu sống với Chúa Kitô.
Ngay từ lúc này, con phải tập khinh rẻ tất cả để lúc đó con được thong dong đến cùng Chúa Kitô.
Ngay từ lúc này, con hãy sửa mình phạt xác, để lúc đó con được hy vọng vững chắc.
Dọn mình chờ chết đến
Ôi ! Sao con ngây dại dám tưởng mình sống lâu, giữa lúc con không chắc sống được vững lấy một ngày ?
Biết bao người đã lầm, họ đã chết giữa lúc họ không ngờ !
Bao lần con nghe nói : người này phải dao đâm, người kia chết đuối, người khác từ trên cao ngã vỡ đầu, người này đang ăn mà chết, người khác đang chơi cũng lăn ra chết, người này chết thiêu, người kia bị chết chém, người này chết dịch, người kia bị trộm cướp sát hại.
Đó, cái chết là chung kết của mọi người “và cái sống của người đời vút qua như bóng” (Job.16,10; Ps 143, 4).
Ai sẽ nhớ đến con sau khi con chết ? Ai sẽ cầu cho con?
Con thân yêu ! Hãy làm, hãy làm ngay lúc này những gì con còn làm được, vì con không biết trước khi nào con sẽ chết.
Con cũng không thể biết trước được số phận của mình sau khi con chết.
Lúc còn thì giờ, con hãy tích góp cho con những của bất diệt.
Đừng nghĩ đến gì khác ngoài phần rỗi của con, hãy chuyên lo duy những việc thuộc về Chúa.
“Ngay từ lúc này, hãy lo tìm những bạn thân : hãy kính các Thánh và noi gương nhân đức các Ngài, để khi hòng lìa thế tục, các Ngài sẽ đón bạn vào lâu đài bất diệt” (Lc. 16, 9).
Sống trên đời, con hãy sống như người ngụ cư, như khách bộ hành, không màng chi của thế tục.
Hãy giữ lòng con đừng vương vấn và hãy nâng cao tâm hồn lên cùng Chúa, vì con không có “gia cư vững chắc trên đời” (Hebr. 13, 14).
Ngày ngày con hãy dâng kinh nguyện, thở than hòa cùng nước mắt sám hối, để khi lìa thế linh hồn con được may mắn bay thẳng lên cùng Chúa.
SUY NIỆM
Con hãy lại gần nơi đang cải táng và hãy nhìn xem một đống xương, một nắm tro tàn ! Tất cả di sản của những người thân yêu quá vãng của con chỉ có thế !
Nhìn vào nhà họ đã ở. Gia tài họ đã có người chiếm hữu và đang nhàn hưởng mà không hề nhớ đến họ : đó là cách đời báo ơn người quá cố !
Còn linh hồn họ ở đâu, bạn có biết không ? Họ đang ở nơi mà cuộc sống, mà hành vi họ xưa kia đã tậu cho họ!
Nếu họ đã sám hối, đã nhẫn nhục, đã đền bù... đã sống thánh thiện !
Nhưng... nếu họ đã bước theo dục vọng, giàu sang, đã tự táng tận !
Lạy Chúa ! Con biết chắc con sẽ chết, nhưng không biết sẽ chết lúc nào và cách nào ? Xin Chúa vì sự chết thánh thiện của Chúa, giúp con dọn dẹp sẵn sàng bằng cách trung tín với nghĩa vụ, với ơn Chúa, với kinh nguyện, siêng năng chịu các phép Bí tích sốt sắng. Chính những điều ấy sẽ yên ủi và bảo đảm cho con trong giờ chết.
Lạy Chúa ! Con sẵn sàng chờ giờ chết đến để mau được trút bỏ trần tục và kết hợp cùng Chúa ! Lạy Chúa, từ lúc này con xin phó thác hồn xác con trong tay Chúa !
XXIV Ngày Công Phán
Thẩm phán chí công
Luôn luôn bạn hãy nhớ đến chung cuộc của bạn và hãy tưởng tượng như bạn đang phải đứng trước vị thẩm phán chí công. Không gì giấu được mắt Ngài. Ngài không chịu hối lộ cũng không cho kháng án. Ngài sẽ đoán xử theo luật phép Công Bình.
Thường khi gặp một người đang giận bạn cũng đã sợ, nếu thế, đầy tội lỗi và ngây ngô như bạn, bạn sẽ thưa thế nào với Chúa là Đấng thấu hết tội lỗi bạn ?
Thế sao bạn chưa sửa soạn để chờ ngày chịu công phán, ngày đó không còn ai có thể biện hộ, bào chữa giúp ai mà phận ai người nấy phải lo.
Giờ đây, việc làm còn có công, khóc còn có người thương, kêu còn có người nghe, sám hối còn đền tội được và rửa được linh hồn.
Người nhẫn nhục vẫn có thể biến trần tục thành nơi thanh tẩy lâu dài và diễm phúc. Vì lúc bị nhục nhã, họ đau đớn vì lỗi người ta hơn là vì mình phải lăng nhục, họ vui lòng cầu nguyện và thực tình thứ tha những người mất lòng mình. Họ không ngại xin người khác thứ tha cho mình, họ sẵn lòng khoan dung hơn thù oán, họ khắc khổ với mình và cố gắng bắt xác thịt tùy phục lý trí.
Khổ hình
Thà gột rửa tội lỗi và khử trừ thói hư ngay bây giờ thì hơn để kiếp sau.
Quả thật, chính ta đã tự lừa dối mình, mỗi khi ta yêu chiều thân xác quá đáng !
Lò lửa nóng bỏng kia dành để đốt tội ta chứ đốt thứ gì?
Bây giờ càng tự dung thứ, càng chiều theo nhục thể, sau này càng bị phạt nặng, càng chất thêm củi cho lửa hỏa ngục.
Cơ thể nào đã phạm tội nhiều hơn, cơ thể ấy sẽ phải chịu phạt dữ hơn.
Trong đó, bọn biếng lười sẽ bị những mũi dùi châm, người ham ăn uống sẽ phải đói, khát không tưởng tượng được.
Ở đó, người dâm đãng và mê nhục dục sẽ bị ngâm trong dầu thông bỏng và lửa sinh diêm khó ngửi. Người ghen ghét, trong lúc quá đau khổ, sẽ tru trếu như chó dại.
Không tội nào là không có hình phạt riêng.
Người kiêu hãnh sẽ phải đón đủ thứ nhục nhã và người hà tiện sẽ phải túng nghèo đến tột độ.
Một giờ đau khổ khi đó, khó chịu hơn một thế kỷ hãm mình đền tội khắc khổ nhất bây giờ.
Tội nhân sẽ không được một phút nghỉ ngơi, hoặc một lời an ủi chứ không phải như ở đời, đau khổ còn có lúc được xoa dịu và còn được chúng bạn ủi an.
Phần thưởng
Vậy, giờ đây bạn hãy lo lắng và đau đớn vì tội lỗi bạn, để ngày công phán, bạn được bảo vệ với những người lành.
“Ngày đó người lành sẽ đứng lên kiên vững trước mặt những người xưa kia đã từng uy hiếp và coi rẻ họ”
(Sap.5,1).
Ai ngày nay khiêm tốn chịu người đời xét đoán, lúc ấy sẽ đứng lên xét xử lại chúng.
Khi đó người khiêm tốn và khó nghèo sẽ được tin tưởng nhiều, còn người kiêu hãnh sẽ phải sợ hãi vây bọc.
Khi đó người ta sẽ thấy những ai đã bị tiếng khờ dại và chịu khinh rẻ vì Chúa Kitô là khôn.
Khi đó, mọi đau khổ chịu cho nhẫn nhục sẽ đem lại vui sướng và “kẻ dữ sẽ phải câm miệng” (Ps. 106, 42).
Khi đó, người đạo đức sẽ vui mừng và kẻ ác độc sẽ phải buồn rầu.
Khi đó, thân xác bị cầm hãm xưa sẽ nhảy mừng vì được săn sóc chiều chuộng.
Khi đó, chiếc áo thô sẽ tỏa sáng, còn lụa là lộng lẫy sẽ mất đẹp.
Khi đó, lều tranh đáng quí hơn gác tía, lầu hồng.
Khi đó, lòng nhẫn nhục vững chắc có lợi hơn tất cả uy quyền thế tục.
Khi đó, đức vâng lời đơn thật đáng khen hơn mánh khóe lừa đời.
Khi đó, một lương tâm trong sạch và thẳng thắn đem lại an vui hơn là khoa triết học uyên bác.
Khi đó, lòng khinh chê của đời sẽ giá trị hơn tất cả kho báu trần gian.
Khi đó, lời kinh đọc sốt sắng đem lại ủi an gấp mấy bữa tiệc linh đình.
Khi đó, nín lặng làm vui thỏa hơn nói nhiều.
Khi đó, mỗi việc làm tốt có giá trị hơn ngàn lời nói đẹp.
Khi đó, một đời sống khổ hạnh, một việc đền tội khắc khổ lại dễ chịu hơn tất cả thú vui trên mặt đất.
Giây phút định đoạt
Giờ đây, bạn hãy tập chịu những đau khổ ít để lúc đó khỏi phải chịu những đau khổ nhiều.
Bạn hãy thử trước xem, lúc đó bạn sẽ chịu được bằng chừng nào ?
Nếu ngày nay bạn chịu được ít quá thế thì những khổ hình muôn kiếp bạn chịu thế nào được ?
Nếu ngày nay bạn bất nhẫn trước một đau khổ nhỏ nhẹ, thì bạn chịu hình khổ hỏa ngục sau này thế nào ?
Bạn hãy tin chắc, không khi nào bạn được vui vẻ cả đôi đàng : nhàn hưởng trần tục và đồng trị với Chúa Kitô trên trời ?
Bạn ở đâu khi bạn không ở trong chính nội tâm mình ?
Giả thử từ trước tới nay bạn đã được sống giữa danh vọng và khoái lạc, nhưng nếu bạn phải chết ngay bây giờ : tất cả những cái đó ích gì cho bạn ?
Tất cả chỉ là phù vân, ngoại trừ kính mến và phụng thờ một Chúa.
Người hết lòng mến Chúa không sợ chết, sợ khổ hình, sợ phán xét, sợ hỏa ngục. Vì lòng mến là đường hoàn toàn vững chắc đưa họ đến cùng Chúa.
Còn người chạy theo thú vui tội lỗi, họ sẽ chết và chịu công phán xét có lạ gì ?
Nhưng giả thử lòng mến Chúa trong bạn chưa đủ cản bạn khỏi phạm tội, thì sợ hỏa ngục lại có thể giúp ta xa lánh nó.
Ai không thực tâm kính sợ Chúa, người đó không thể bền lâu trong điều thiện và sẽ chóng ngã vào cạm bẫy của ma quỷ.
SUY NIỆM
Lời Thánh Augustin : “Thiên Chúa nhẫn nại vô cùng vì Người hằng hữu”.
Nhưng sau những ngày nhẫn nại sẽ đến ngày công bình, ngày thịnh nộ : ngày đó mọi người phải ra trước mặt Chúa để thanh toán về hành vi và tư tưởng mình.
Trước mặt Ngài không bí mật nào không bị tiết lộ, không tội nào không bị phạt cũng như không công nào không được thưởng.
Bao lâu còn sống, ta còn có thể định đoạt cho ta một kiếp may hay một vận rủi, nhưng một điều không bao giờ nên quên là : nơi mồ không phải là chỗ để thống hối nữa.
Lạy Đấng thẩm phán chí công với người sống và kẻ chết ! Khi con chết, Chúa sẽ quyết định về số phận đời đời của con. Xin Chúa hãy nhớ Chúa là Đấng cứu độ con. Cũng như tội con phạm đến đức công bình Chúa thì những thương tích Chúa cũng kéo được lòng Chúa khoan dung. Chúa hãy nhìn lại những thương tích và máu Chúa đã đổ ra để rửa con mà mở lượng khoan hồng cho con trong giây phút đáng sợ ấy.
XXV Để Trọn Đời Ta.
Phải cố gắng luôn
Bạn hãy chu đáo và thành tâm trong việc phụng thờ Chúa và năng tự vấn tâm : “Tôi đến đây làm gì ? Và tại đâu tôi từ bỏ thế tục ?”
Không phải để hoàn toàn sống cho Chúa và được siêu thoát sao ?
Hãy hăng hái tiến bước luôn, không bao lâu nữa bạn sẽ được trọng thưởng về các việc đã làm. Lúc đó sẽ không còn phải sợ sệt đau khổ nữa.
Giờ đây chịu khó đôi chút, nhưng rồi bạn sẽ được hưởng, không phải một cuộc an nghỉ lâu dài nhưng là hạnh phúc bất diệt.
Nếu bạn vững dạ tín trung và hăng hái hoạt động, Chúa cũng sẽ trung tín và quảng tâm khi thưởng công cho bạn..
Hãy vững niềm tin tưởng, bạn sẽ chiếm được giải thưởng. Nhưng đừng ỷ nại mà sinh phóng túng và kiêu căng.
Có người kia bán tín bán nghi luôn. Một hôm buồn quá, ông vào thánh đường quỳ trước bàn thờ cầu nguyện. Thình lình ông tưởng tượng : “Ừ ! Giá ít ra mình cũng biết rằng mình phải kiên nhẫn !”. Bỗng dưng tự đáy lòng ông nghe tiếng Chúa : “Như ngươi biết thì ngươi đã làm gì? Hãy làm ngay bây giờ điều ngươi định làm lúc ấy, có thể ngươi sẽ được bình an”.
Được yên ủi và vững dạ, người ấy tự phú thác theo thánh ý Chúa và không còn xao xuyến nữa.
Người ấy không còn tò mò tìm biết số phận tương lai, nhưng chỉ chuyên lo tìm biết ý Chúa, biết điều gì đẹp ý Chúa, điều gì hoàn hảo nhất và thực hành chu đáo những điều tốt, điều thiện.
Thánh Vương Đavit nói : “Hãy trông cậy Chúa và cứ làm việc thiện thì sẽ được ở trong đất nước và sống yên hàn" (Ps. 36, 3).
Điều ngăn trở nhiều người không tiến bộ và hăng hái, tu chỉnh, chính là tính sợ khó khăn hay đau khổ khi phải chiến đấu.
Trái lại, người tiến nhanh nhất trong đường tu đức, chính là người can trường để lướt thắng những khó khăn, trái ý mình nhất.
Vì ai càng biết tự thắng mình và cầm hãm trí lòng, người ấy càng tiến nhanh và hưởng nhiều ơn Chúa.
Vun trồng nhân đức
Không phải ai cũng có những điều phải cầm hãm, thắng dẹp như nhau : Người hăng hái mặc dầu vương vấn tình dục hơn, cũng có cơ tiến bộ hơn người giầu đức tính nhưng lại không ham gì nhân đức.
Hai yếu tố giúp tu chỉnh đắc lực nhất : là quyết tâm tiễu trừ những cá tính tự nhiên ưa thích và vun trồng nhân đức mình cần nhất.
Hãy lưu tâm đề phòng và thắng lướt cả những khuyết điểm bạn khó chịu nơi người khác.
Bạn hãy lợi dụng mọi cơ hội như đà để tiến : như khi mắt thấy tai nghe một gương tốt, bạn hãy tự phấn chấn để bắt chước.
Thảng hoặc gặp người làm điều lỗi, bạn hãy đề phòng để khỏi lỗi lầm như thế.
Mà giả thử bạn đã sơ suất đôi lần, bạn hãy cố gắng sửa lại cho sớm hết sức.
Con mắt người khác đang quan sát bạn cũng như bạn đang quan sát người khác.
Yên ủi và sung sướng biết mấy khi thấy anh em sốt sắng, đạo đức, đứng đắn và trọng kỷ luật.
Nhưng, trái lại, đáng buồn và khổ tâm biết mấy khi thấy có người sống bừa bãi, không thi hành cả những công việc thuộc chức vụ !
Coi khinh trách nhiệm của chức vụ và mải miết làm những điều không liên quan đến mình. Tai hại lắm đó.
Hãy nhớ lời đã tuyên hứa và đặt Thánh giá Chúa Giêsu trước mặt.
Sau bao năm hiến thân theo đường Chúa, gẫm suy về thân thế Chúa Giêsu Kitô, mà ta chỉ mới bắt chước Chúa được ít quá vậy, thật đáng mỉa mai chừng nào !
Một tu sĩ biết chuyên lo và sốt sắng suy gẫm thánh hạnh và cuộc Tử nạn Chúa, sẽ gặp được trong đó mọi điều hữu ích và cần thiết mà không cần phải tìm gì tốt hơn ở ngoài Chúa Giêsu.
Ôi ! Nếu được Chúa Giêsu đóng đanh ngự vào lòng, ta sẽ chóng thấu hiểu mọi sự đầy đủ biết bao !
Tu sĩ sống nghiêm túc là vui nhận và sẵn sàng chu toàn đầy đủ mọi điều Bề trên dạy.
Tu sĩ biếng lười và bạc nhược, chỉ thấy đau khổ chồng chất trên đau khổ. Họ quay lối nào cũng chỉ thấy khó chịu. Vì thiếu ơn an ủi bên trong, mà đi tìm bên ngoài lại không được phép.
Một tu sĩ sống không kỷ luật, sẽ sa ngã thảm thương.
Một tu sĩ sống phóng túng, bừa bãi, sẽ không bao giờ thoát khổ cực, vì lúc nào cũng thấy bất mãn.
Hãy thẳng tiến
Thế những tu sĩ sống kỷ luật nghiêm túc của viện tu đang làm gì ?
Họ ít ra ngoài, họ sống ẩn khuất, tiết chế ẩm thực, mặc áo vải thô. Làm nhiều, nói ít. Thức khuya, dậy sớm. Nguyện gẫm lâu giờ và năng đọc sách. Sống kỷ luật rất chu đáo !
Bạn thấy không ? Những tu sĩ Chartreux, những tu sĩ Citeaux và ngàn vạn tu sĩ nam nữ thuộc các dòng tu khác nhau, cứ nửa đêm thức dậy ngợi khen Chúa.
Thực đáng mỉa mai hết cỡ vì bạn đã quá lạnh nhạt làm nhiệm vụ thánh, trong khi từng ấy tu sĩ bắt đầu chúc tụng Chúa !
Này ! Giá bạn đừng phải làm gì khác, ngoài việc lòng suy, miệng đọc lời chúc tụng Chúa nhỉ !
Giá đừng phải ăn, uống, ngủ, nghỉ để chỉ luôn luôn chúc tụng Chúa, chỉ chuyên lo một việc thiêng liêng, như thế, sẽ hạnh phúc gấp mấy lần nô lệ cho mọi đòi hỏi của thân xác nhỉ !
Giá những đòi hỏi đó thôi đi, để ta chỉ nghĩ đến việc nuôi linh hồn bằng những của ăn thiêng liêng, những của ăn, mà tiếc thay, ta coi thường.
Khi nào đạt được trình độ không thèm tìm yên ủi nơi bất cứ tạo vật nào, lúc đó con người sẽ bắt đầu cảm mến Thiên Chúa đầy đủ. Và bất luận may rủi, lúc nào họ cũng vui lòng luôn.
Thắng lợi cũng chẳng vui, thua thiệt cũng không buồn, họ hoàn toàn tin tưởng tự phú thác cho Chúa : một mình Chúa là tất cả cho họ trong mọi sự. Với Chúa, không có gì hư hỏng cũng như không có gì chết đi; trái lại mọi việc sẽ còn mãi và sẵn sàng phục tùng ý Chúa.
Lời tâm phúc
Hãy suy niệm luôn đến chung cuộc và nhớ luôn : thời giờ qua đi không trở lại.
Nhân đức chỉ có thể mua bằng chuyên cần và cố gắng không ngừng.
Bắt đầu phóng túng là bắt đầu trụy lạc.
Cứ vững tâm sốt sắng, sẽ được hưởng đại an bình. Với ơn Chúa và lòng mến nhân đức, việc làm nặng nhọc mấy cũng nên nhẹ.
Người sốt sắng và thành tâm, gặp gì cũng sẵn sàng luôn.
Cự tuyệt thói xấu và tình dục, bao giờ cũng khó hơn chịu đựng những nặng nhọc của thân xác.
“Không tránh khuyết điểm nhỏ, dần dà sẽ ngã vào khuyết điểm lớn”.
Ban ngày làm việc nghiêm chỉnh, chiều đến sẽ được thảnh thơi an nhàn.
Hãy cẩn trọng, tự thúc đẩy, tự thức tỉnh. Việc người để mặc người lo, việc mình, mình phải lo ân cần.
Trình độ tiến triển hệ tại ở sự thắng mình nhiều lắm đấy.
SUY NIỆM
“Muốn tiến đức, phải tự thắng” : đó là một khẩu hiệu và là toát lược chương trình thánh hóa của một Kitô hữu.
“Tự thắng” : là loại bỏ tất cả mọi sở hữu, mọi ước vọng, mọi tư tưởng và chết đi cho chính mình.
“Tự thắng” : là cự tuyệt và chiến đấu với mọi tình dục, mọi khuynh chiều lăng lố và vui nhận những điều trái ý.
Lạy Cha ! Cha đã dạy con biết : “Đường tiêu diệt rộng thênh thang mà đường cứu thoát thời nhỏ hẹp”. Với ơn Chúa, con cương quyết can đảm và mạnh dạn bước vào đường nhỏ hẹp để được cứu rỗi. Xin Chúa ban thêm nghị lực để con tiến bước tới cùng, để ngày kia được cùng Chúa hát bài ca chiến thắng khải hoàn về nước Chúa vinh hiển.